Bối cảnh Titanic II

Dự án một con tàu thứ hai thay thế tàu Titanic đã được đề xuất nhiều lần, đặc biệt là sau sự quan tâm trở lại của mọi người đối với bộ phim Titanic (1997) của James Cameron và sứ mệnh hoàn thành chuyến hành trình dang dở của Titanic xưa. Dự án được công bố rộng rãi nhất là của doanh nhân Nam Phi Sarel Gous vào năm 1998.  Dự án ở Nam Phi bắt đầu vào năm 1998, và là một trong những chủ đề của một bài báo trên tạp chí Popular Mechanics vào tháng 9 năm đó.  Bài báo đã thảo luận về những thay đổi đối với thiết kế ban đầu cần thiết để tạo ra một con tàu an toàn và hiệu quả hơn, bao gồm thân tàu được hàn chứ không phải đóng đinh tán, động cơ Diesel-điện thay thế cho động cơ hơi nước và thiết bị đẩy ở mũi tàu. Bài báo kết luận rằng mặc dù các dự án hồi sinh huyền thoại Titanic xưa sẽ tiêu tốn 400 - 600 triệu USD, nhưng chúng có thể hiệu quả về mặt kinh tế.

Mặc dù ban đầu dự định đóng con tàu ở Durban với trị giá 500 triệu bảng Anh do Sarel Gous đề xuất lên Hội đồng thành phố Belfast vào tháng 6 năm 2000. Dự án được giao cho Olsen Designs thiết kế con tàu và đã đưa ra một nghiên cứu khả thi tư vấn. Callcott Anderson đề xuất thiết kế nội thất. Vào tháng 11 năm 2000, ông bắt đầu nỗ lực huy động vốn, bao gồm thông qua các khoản trợ cấp của chính phủ và mua bán cổ phiếu trên thị trường chứng khoán. Sau khi ký thỏa thuận với một công ty ngân hàng đầu tư có trụ sở tại Monaco, Sarel Gous tuyên bố rằng việc xây dựng sẽ bắt đầu tại Harland and Wolff trong vòng 9 tháng. Thiết kế thay đổi liên tục, với tuyên bố nổi lên về 'tàu sân bay lớn nhất thế giới' với sức chứa 2.600 hành khách, và kế hoạch ngày càng khác nhau cho một sân bay trực thăng, hồ bơi và vũ trường cuối cùng đã được công bố.  Năm 2006, sau nhiều lần không đảm bảo được vốn đầu tư, dự án đã bị bỏ dở.